Kỳ III: Kỳ thú sa mạc biển Mesaieed- (NB Hồ Cúc Phương)
KỲ II: NƠI LƯU GIỮ TINH HOA NGHỆ THUẬT HỒI GIÁO (QATAR)
NDĐT - Từ cửa sổ máy bay nhìn xuống, Qatar hiện ra trước mắt tôi với hai gam màu chủ đạo, trắng và xanh. Màu trắng đến nhức mắt của những đụn cát trải dài. Và sắc xanh thẳm của đại dương bao la, làm nên đường viền mềm mại ôm ấp miền sa mạc bỏng rẫy. Sa mạc biển làm nên nét khác biệt hấp dẫn cho Qatar, với những quốc gia láng giềng tương đồng về điều kiện địa lý, khí hậu. Sa mạc biển cũng mang lại những trải nghiệm mới mẻ thú vị cho những du khách chọn nơi đây làm điểm dừng chân. |
Ngoài trữ lượng dầu mỏ và khí đốt thiên nhiên khổng lồ ẩn sâu trong lòng đất và ngoài biển khơi, Qatar không hề được bà mẹ thiên nhiên ưu đãi chút gì trên bề mặt. Hầu hết lãnh thổ là vùng đồng bằng thấp, khô cằn, bao phủ toàn cát. May sao, miền đất này còn có Khor Al Adaid – “biển nội địa”, với những đụn cát bao quanh một vịnh nhỏ nằm trong vịnh Ba Tư. Nhờ thế, miền sa mạc có tổng cộng vài chục biển hồ xanh mát từ nhỏ đến lớn, giúp đôi mắt du khách có những điểm dừng mát mẻ sau những quãng đường chỉ đơn điệu ngắm cát, trài dài vô tận như không có điểm dừng. Phấn khích cùng Monster Bus Sa mạc biển Mesaieed chỉ cách thủ đô Doha vài chục cây số. Cái đích của đoàn là chuyến phiêu lưu cảm giác mạnh cùng chiếc xe ô tô có kích cỡ khổng lồ trên những đụn cát Mesaieed. Sẽ rất thú vị, dù nóng kinh người. Ánh nắng sa mạc giữa trưa mà, đâu phải chuyện đùa, chúng tôi được cảnh báo như thế.
Dọc đường đi, tôi ngạc nhiên khi nhìn những dãy lều mang hơi hướng dân du mục, những bãi xe cho thuê đủ loại, những bãi chăn thả lạc đà nằm rải rác hai bên, với mật độ khá dày. Trước khi khởi hành, tôi cứ tưởng di chuyển trên cát là thứ duy nhất mình có thể trải nghiệm giữa lòng sa mạc. Đến nơi mới biết, ngoài hú hét cùng cái “xe buýt quái vật” của công ty Doha Bus (tên chính xác của nó là Monster Bus), du khách còn khá nhiều sự lựa chọn trải nghiệm, phần đa đều lạ lẫm và vì thế đều hấp dẫn vô cùng. Một chiếc xe sặc sỡ, với hình vẽ và màu sắc rất vui mắt đang nổ máy chờ đợi. Một người lái xe - trong trang phục truyền thống Qatar màu trắng kèm khăn trùm đầu có kích cỡ đặc biệt tương đồng với chiếc ô tô (anh cao tới gần hai mét, cân nặng chắc cả tạ) đang nở nụ cười ấm áp đón chào. Chúng tôi hồi hộp leo lên xe, bằng một cầu thang kiêm cửa ra vào trông giống hệt loại vẫn dành cho máy bay cỡ nhỏ. Nguyên do xuất hiện cái thang là bởi kích cỡ riêng một bánh xe đã lên tới 1,7 mét – cao hơn tôi gần cả gang tay. Ngồi trên xe là phải cài thắt lưng an toàn, đương nhiên. Vậy mà dòng thác âm thanh sôi động, được mở với âm lượng lớn vẫn không át nổi tiếng hú hét vì phấn khích, tiếng gào thét vì hoảng sợ của đám khách Việt, khi chiếc xe liên tục bò lên đỉnh những đụn cát dựng đứng rồi bám cua sát sạt, lao vèo vèo xuống dưới, lắc lư đầy nguy hiểm như chuẩn bị lật nhào. Đồi cát thì trải dài tít tắp tới tận chân trời. Và những đụn cát nối đuôi nhau khiến mỗi cú trồi lên tụt xuống mở ra trước mắt cả một không gian mênh mông, khoáng đạt tận cùng. Ông lái xe kềnh càng vừa quay vô lăng uốn lượn theo thế cát vừa liếc mắt vào gương khoái trá ngắm đủ sắc thái biểu cảm của nhóm khách trên xe. Chúng tôi càng hét to, ông càng cười lớn, càng lả lướt nghiêng trái rồi nghiêng phải, như làm xiếc trên đường. Mấy thành viên dũng cảm nhất xung phong ngồi trên, sau độ 15 phút thót tim đành lục tục xuống dưới, dù không giấu được vẻ tiếc nuối trên nét mặt. Hò hét trên xe chán chê, chúng tôi đồng loạt yên lặng như bị đóng băng, khi sững sờ phát hiện biển xanh đang hiện diện ngay trước mặt. Cuống quít rời xe, chúng tôi ào xuống biển. Làn nước trong veo, xanh ngăn ngắt dưới ánh nắng vàng như rót mật. Những con sóng hiền hoà liếm vào bờ cát trắng xoá. Bãi biển sạch bong, không chút rác thải, không vỏ ốc lẫn đá dăm. Và nước biển thì lạnh đến tê tay, người khoẻ lắm mới dám bơi lội trong điều kiện chênh lệch nhiệt độ ấy. Rời sa mạc là dầm chân xuống đại dương. Rời cái nóng sa mạc là dầm mình trong làn nước mát lạnh. Hướng dẫn viên bảo tôi, nếu đến đây vào lúc chiều tà, tung tăng bơi lội trong sắc hoàng hôn tím sẫm đặc trưng của vùng Trung Đông sẽ thấy thiên đường nơi hạ giới là có thật. Dune Bashing và hơn thế nữa…. Trong khoảng lặng giữa hai trận la hét trên Monster Bus, tôi nín thở ngắm những chiếc xe bé xíu đang lao với tốc độ tử thần ẩn hiện phía xa. Thỉnh thoảng, sau cú drift kinh hồn như trong chặng đua công thức một, một chiếc xe nghiêng ngửa như sắp lật nhào. Nhìn mà thót tim, như đang xem bộ phim 2 fast 2 furious vậy. Những chiếc Land Cruise liên tục tăng tốc lên đỉnh, rồi thả trôi tự do vèo vèo xuống dưới, theo một đường cong uốn lượn đầy nguy hiểm. Những chiếc xe chuyên dụng nhỏ xíu nhảy chồm chồm đầy bất an với những tài xế hình như không hề biết sợ. Chạy xe tốc độ chinh phục những cồn cát sa mạc trập trùng là môn thể thao được gọi bằng cái tên chung: Dune Bashing. Và tham gia hình thức này, ở Mesaieed, nói như một du khách Hy Lạp mà tôi tình cờ gặp trong khu lều ăn trưa là “quá đã”. Hỏi anh mới biết, hành trình Qatar Holidays mà anh tham gia có giá 110USD, cho hai ngày một đêm ngủ lều, ăn tối dưới bầu trời đầy sao, chạy xe, cưỡi lạc đà, tắm biển ngắm hoàng hôn… Anh hào hứng lắm vì có thể phóng tầm mắt ngắm đường chân trời, vốn là thứ xa xỉ nếu giam mình trong những đô thị chật hẹp. Và anh bảo, nhìn mặt đất, mặt nước và bầu trời giao hoà, khi quả cầu đỏ rực từ từ lặn xuống là cảm giác tuyệt vời nhất từng cảm nhận, sau chuyến khám phá sa mạc biển Mesaieed đáng nhớ này. Nếu không dám liều với tốc độ xe đua, chọn một chú lạc đà hiền lành và túc tắc khám phá sa mạc cũng là một trải nghiệm thú vị. Dù đa phần du khách chỉ trèo lên, cưỡi lạc đà đi lại làm dáng vài chục mét để chụp hình rồi thôi. Với người bị chứng sợ độ cao như tôi, vắt vẻo trên cái lưng ngất ngưởng cao cỡ hai mét, chỉ một điểm bám duy nhất là cái bướu lạc đà, để ngồi oai vệ và cười tươi chụp hình trong khi con vật chậm rãi đi tới đi lui cũng là điều bất khả thi. Nỗi sợ lấn át tất cả thói tiếc tiền, tôi chỉ dám tạo dáng lấy kiểu ảnh kỷ niệm rồi nhất định đòi xuống, chông chênh thêm vài mét nữa, ngã lộn cổ xuống đất thì chẳng giống ai. Đến sa mạc, du khách còn có cơ hội trải nghiệm cuộc sống du mục, ăn trong lều, ngủ trong lều, giữa khoảng không mênh mông vô cùng khoáng đạt. Nếu có thời gian, đừng bỏ qua những túp lều Khor Al Udait cổ xưa, thưởng thức thực đơn Arab truyền thống với rau trộn, salad khoai tây, thịt gà nướng, xúc xích bò, kem sốt cùng bánh nướng truyền thống… No bụng rồi thì nhâm nhi tách trà nóng, nằm dài ngắm dải ngân hà đầy sao trong tiếng nhạc truyền thống bập bùng rồi chui vào lều, chìm vào giấc ngủ ấm áp trong cái lạnh thấu xương của sa mạc về đêm. Sẽ thấy mình giống chàng Alibaba, trong câu chuyện cổ quen thuộc thời ấu thơ mang tên Alibaba và 40 tên cướp. HỒ CÚC PHƯƠNG (nhandan.com.vn)
|
Bài viết cùng danh mục:
- 0 Bình luận